39. Xác phù du

– Không biết tỷ còn nhớ Đào Chương không ?

Khúc Chính Phong dẫn đầu bay trước vài thước. Kiến Sầu giữ khoảng cách song song sát bên, còn đạo hào quang đỏ rực đang vù vù trước mặt thì chính là nhóc mập Khương Hạ, nhìn chẳng khác gì chim … Đọc tiếp

38. Chẳng chém tà ma

– Đâu có gì đâu thầy…

Kiến Sầu bỗng chợt cảm thấy thái độ của Phù Đạo sơn nhân thật buồn cười. Đôi con ngươi trong mắt xoay chuyển tư lự một hồi, nàng bèn đáp : “Con nghe nói Côn Ngô là tuyệt đỉnh của trung vực, thậm chí so … Đọc tiếp

37. Quỷ phủ

Nàng nhìn thấy tên tiểu tử mập mạp Khương Hạ đứng cạnh Trần Duy Sơn lảo đà lảo đảo; thấy Thẩm Cữu sau khi nghe câu kia xong thì giơ tay che mặt, bộ dạng giống như thề từ nay về sau sẽ tránh Trần Duy Sơn xa hơn chút … Đọc tiếp

36. Tâm của ta

– Trời sắp sáng rồi, tụi nó chắc cũng sắp về tới nơi.

Phù Đạo sơn nhân với Trịnh Yêu ngồi đợi cạnh giếng Quy Hạc.

Từ trên vách núi, hào quang hết đạo này đến đạo khác bay ra, đáp xuống cạnh Phù Đạo sơn nhân. Lão chẳng cần quay đầu … Đọc tiếp

35. Pháp khí của nàng

– Bây giờ tỷ mới tới trúc cơ thôi, Khúc sư đệ cứ khéo đùa.

Cuối cùng Kiến Sầu cũng chỉ đành thở dài đáp lại.

Khúc Chính Phong không nói gì thêm mà ứng tiếng bật cười. Kiến Sầu thật chẳng hiểu cái cười đó của hắn ý tứ ra sao. … Đọc tiếp

34. Chồng cũ của nàng

– Nội trong mười ba ngày đã trúc cơ, đã vậy lại còn ra thiên bàn ?

Côn Ngô, bên bờ Cửu Đầu.

Vẫn đó sông dài mênh mông, sóng nước băng băng chảy xiết, vẫn dáng người mặc bộ đạo bào ấy, tóc trắng phơ phơ.

Hoành Hư chân nhân lững thững … Đọc tiếp

33. Thể thiên thư

Cộp cộp, cộp cộp.

Bầu không gian rộng rãi trống trải dưới lòng đất nơi này đột nhiên bỗng vang lên tiếng chân người.

Ở đây có một cái đài cao vút tựa như được đục từ lòng núi ra, trông chẳng khác gì đàn tế, trên đỉnh có khảm một cái … Đọc tiếp

31. Thiên bàn

– Sư bá, sư bá… Ông, ông nhéo ta cái coi !

Đây là giọng điệu không dám tin vào mắt mình của chưởng môn Trịnh Yêu.

Phù Đạo sơn nhân tay run run, chiếc đùi gà bóng nhẫy mỡ giữa hai bàn tay lão cứ như vật sống, trượt ẹo không ngừng.… Đọc tiếp

30. Ta không có kiếm

Kiếm còn không có thì tuốt cái gì ?

Với lại, đại sư tỷ cô đâu có món gì cầm tiện tay đâu ?

Điểm này cả đám làm gì chẳng biết ?

Đang dính mình cứng ngắc ngoài vách đá điện Lãm Nguyệt, ai nấy đều thật chỉ muốn ôm trán thở … Đọc tiếp