“Vậy mà thoắt cái đã sáu mươi năm…”
Trong một thung lũng nên thơ ở mặt đông của Minh Nhật Tinh Hải, nhà cửa lầu các trùng điệp san sát.
Chu Quân Đa Bảo đạo nhân là một người đã phụng sự nhiều năm cho dược vương Nhất Mệnh tiên sinh. Lúc này y đang ngước mắt nhìn bức hoành đề ba chữ “Tảo Trần trai” ở phía trên đầu mà không khỏi thở dài một tiếng.
Bức hoành này đen nhánh, được chế từ chính gỗ của cây “Tam chu mộc” độc nhất ở eo biển Đông Hải mà thành.
Sáu mươi năm trước, nhân dịp Nhất Mệnh tiên sinh luyện chế ra một viên bảo đan bát phẩm, nhiều phương thế lực của Minh Nhật Tinh Hải đã đến chúc mừng bằng rất nhiều lễ vật để bày tỏ thiện ý.
Cho mình xin pass với được không ạ, làm sao để đọc truyện giờ ạ, mê truyện quá đi ad ơi
Khúc ngốc mà gặp lại “Đại sư tỷ” chắc ẻm zui lắm 😀
Mong anh khúc tim đen là nam chính, hóng …
Buồnnnn
(:2onion35:)
Lại mong ngóng tiếp, truyện nhiều hồi quá, đọc không chán chút nào!
Bây giờ qua quyển mới, mấy cái màn đánh đánh giết giết hết rồi, các tình iu có buồn không ? (:41:)
Cứ có truyện đọc là vui rồi. Ngóng nàng như ngóng mẹ về chợ 🤣🤣🤣
Trót yêu nàng Kiến Sầu mất rồi nên nàng í làm gì cũng thích. Hi hi
Buồnnnn