Kháp Quả Tô Ba…
Bốn tiếng này mấy ngày nay Kiến Sầu nghe đến nhàm cả tai. Nó chẳng phải là thứ gì xa lạ mà đúng là cái tên giả mà hôm đó Tạ Bất Thần đã buột miệng đặt cho. Chỉ có điều bây giờ nhìn người thiếu niên đưa đóa sen trắng cho mình nàng chợt thấy hơi bối rối, không biết bốn tiếng đó là nói bông hoa hay là gọi tên mình. Tuy giật mình nhất thời nhưng nàng cũng không e dè mà nhận lấy bông hoa rồi hỏi : “Hoa này là “Kháp Quả Tô Ba” sao ?”
“Giống như cô vậy.”
Đôi mắt người thiếu niên vẫn tươi sáng vui vẻ, tịnh không nhiễm chút tạp trần. Sau khi tặng hoa thì hai tay lại chắp lại sau lưng, vóc người không cao lắm, chỉ đứng đến vai Kiến Sầu mà thôi.
@All : Cám ơn các tình iu (:kiss:) ủng hộ !
Truyện hay mà hấp dẫn thiệt đó! Chúc Sweet tỷ tỷ có nhiều sức khoẻ nhé!!!! (:kiss:)
Vẫn lót dép hóng Sweet tỷ ạ
Hi bạn, t theo dõi bộ TKTT này đã khá lâu, may quá thấy ban dịch tiếp, bạn cho t xin pass để có thể đọc tiếp các chương bên nhà bạn nhé! T hứa se ko mang truyện đi đâu cả.
Cảm ơn và chúc bạn sức khoẻ!
Bạn xem mail nha 🙂
Càng lúc càng hay, chỉ hiềm chương hơi ngắn…..
Chờ có dịp thì tăng tốc 🙂 Bảo bối ở nhà quấn mẹ quá, giờ vẫn giữ tiến độ thì tốt rồi.
Cứ ngỡ thánh tử Tịch Gia là một ông già chứ, ai dè là một thiếu niên.
Ai tu tiên cũng trẻ đẹp phơi phới 😀