Sở dĩ có tên gọi “Đạo kiếp vấn tâm” là vì phải hỏi rõ bản tâm. Mà “Đạo” lại là một chữ vừa cực kỳ mơ hồ vừa vô cùng huyền bí. Lớn thì có luật lệ của đất trời, nhỏ thì là cảnh giới tu luyện, thậm chí nguyên tắc hành xử cũng có thể là “đạo” nữa.
Nhất là đối với tu sĩ, “đạo” còn là gốc rễ khi gần đến cuối đường tu hành.
Nhưng…
Lấy mình làm đạo ư ?
Trả lời kiểu gì thế này ?
Đọc đoạn này thấy KS sư tỷ ngầu quá
Hay quá, đợi từng ngày từng giờ luôn
hay thật sự nhất là đoạn cuối
(:kiss:)
chỉ có thể nói 1 câu … sảng khoái.
Mê quá là mê. Thật là ngầu lòi mà. Cảm ơn bạn nhiều lắm nhá, truyện hấp dẫn vô cùng ý