Tiểu sư muội.
Kiếm hoàng bệ hạ.
Người nào xưa kia cũng đều là một tay cự phách của Nhai Sơn cả. Thế mà bây giờ đứng giữa Bạch Ngân lâu ở cái đất Minh Nhật Tinh Hải này họ lại xưng hô với nhau xa lạ như vậy…
Kẻ thì sáu mươi năm vắng bóng, không biết lưu lạc nơi nào, nhưng đến khi xuất hiện thì vẻ non nớt ngày xưa đã thay thế cho một chiến lực có thể kiêu hùng một cõi;
Người ta thì muốn ôn lại tí kỉ niệm, mỉa chị tí mà chị lạnh lùng quá đi.
Thuyền này vô vọng như thế nhưng sao tui vẫn cứ u mê.
Hi, rất cám ơn b đã làm tiếp bộ truyện này nhé, cho mình xin pass với ạ ❤️ Chúc b ngày mới nhiều niềm vui nha
Truyện đọc tại chỗ, không sao chép lung tung, bạn chịu hơm ?
tất nhiên r b ơi, có truyện đọc là hạnh phúc rồi 😀😀
🙂 Mình vẫn thích KCP lắm, cảm giác rất tốt. Mà gọi sư muội thì ghép đôi càng hợp. Nhưng bà Sầu bả ý lạnh lùng nam tính quá
Cảm ơn Sweet đã dịch:)
Thanks sweet
Cố lên nha Sweet. 2 mẹ con đều phải khoẻ đó nha.
Lâu lắm ko coment ủng hộ SW. Chờ mong Sư tỷ về Nhai Sơn hội ngộ ghê. Cám ơn SW nhiều nhiều
Cuối cùng cũng có thể về Nhai Sơn rồi
1 tuần 1 chương,xì quít sắp nằm ổ thì phải…
Cũng còn vài tháng nữa 🙂 nhưng sau đó tiến độ cũng vẫn như vậy thôi.
Rất khâm phục sự kiên nhẫn của bạn
Bạn theo dõi được thế này cũng là kiên nhẫn vậy 🙂
Nói chung là có các bạn ủng hộ, với lại mọi việc đang ổn định có thể sắp xếp được thời gian, phần nữa Sweet cũng thích viết, thích văn học.
Ban đầu cũng không nghĩ là làm được đến chừng này, được 2/3 truyện rồi, bỏ cũng tiếc, trong bụng cũng muốn làm cho xong !
Lại thêm một tuần chờ đợi nữa ,hic 😢
Mình vân ngày ngày đẩy thuyền cho Đại sư huynh và Đại sư tỉ dù biết ngày đó rất rất xa nhưng mà vẫn rất mong. Cảm ơn bạn nhiều nhe, truyện hay lắm lắm
(:air_kiss:)