352. Đại năng phản hư

“Không biết nàng ấy còn ngộ mấy ngày nữa đây ?”

Giọng nói nghe như có phần cảm khái, Hồng Điệp đứng nhìn mà ánh mắt vui vui, dáng váy đỏ bay bay trong gió sông cạnh bờ Lan Hà.

Khúc Chính Phong đứng cạnh cũng dõi mắt ngắm nhìn bóng người thẳng tắp trong ngôi đình xa xa giữa dòng.

Hôm nay đã là sáng sớm ngày thứ tư rồi.

“Gặp dịp đốn ngộ không dễ, có khi nó chỉ xảy ra trong một lát, có khi thoáng qua rồi mất, có khi cả trăm năm mãi đến chết vẫn không gặp. Cô hỏi ta, ta cũng không biết.”

Bí cảnh

Xin điểm chỉ quyết trên giao diện để hóa giải chướng nhãn pháp !

11 phản hồi

  1. Pumpkin Pie says:

    Đọc lại cái thấy giữa KCP và bạn thiên tài Côn Ngô kia cũng có 1 điểm tương đồng nhưng lại lựa 2 con đường khác nhau. Cả hai đều cần sát “tình” chứng đạo ( đều cùng 1 người) nhưng 1 tên thì lựa dứt khoát, chả phải “chính” gì, 1 người thì ngộ ra mà “buông” ( có người nói là do tình của KCP chưa thâm bằng TBT nên dễ dàng buông bỏ nhưng thật ra tui thấy là do đạo tâm của mỗi người, họ lựa chọn con đường gì thôi, KCP thấy trong đôi mắt của KS là bầu trời bao la, là tinh không rộng lớn nên ảnh “thành toàn” chứ không “sát” chỉ vì đạo)
    Vậy nên nếu KS không chết TBT vẫn sẽ mãi có 1 đạo sứt sẹo thôi. Còn KCP đã bước qua, dù trong lòng còn “tình” nhưng tâm vẫn vững.
    ( tui ghi hơi lan man, suy nghĩ chủ quan là chính nên nếu ai có suy nghĩ khác cứ cmt tui rất rất vui lòng đàm đạo)

  2. PumpkinPie says:

    Muốn có một chương đặc tả về nội tâm của Đại sư huynh quá đi.
    Đọc cmt mới thấy thì ra bạn Sweet sắp lâm bồn, chúc bạn mẹ tròn con vuông, bình bình an an.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *