356. Trùm giếng Quy Hạc
Quyển 11 : Tuyết Vực Phật Quốc

Đổi thái độ nhanh ghê !

Từ lúc mới nhập môn, Phương Tiểu Tà đã bị Thẩm Cữu bắt nạt luôn. Nó nào đã thấy qua “kỳ cảnh” như vậy bao giờ, thế nên trong chớp mắt đã quên cả sợ, cứ tròn mắt nhìn mà còn không dám tin là thực.

Thẩm Cữu khổ sở nói không nên lời, chẳng biết giấu cái bản mặt mình vào đâu.

Nhưng hắn biết làm sao bây giờ ?

Chịu thôi !

Ngay lúc ấy, Thẩm Cữu cứ ước sao mình chưa bao giờ phát biểu một câu vớ vẩn không tưởng như vậy, trước mặt Kiến Sầu chỉ đành ra vẻ hảo sư đệ đang mong ngóng đại sư tỷ trở về.

Kiến Sầu không nhịn được cười : “Đúng là đã lâu không gặp thật. Hồi nãy tỷ nghe Thẩm sư đệ nói cái gì mà lão đại với đại lão đó. Có chuyện gì không ?”

Ái chà má ơi, có để cho người ta yên không thì bảo ?

Thẩm Cữu thiếu điều muốn khóc, cái mặt tuấn tú nhăn nhăn nhó nhó. Hắn biết mình nếu không chịu nhận thì e rằng Kiến Sầu sẽ không bỏ qua, rốt cục đành giơ hai tay lên đầu hàng.

“Đệ sai rồi. Sư tỷ Kiến Sầu của Nhai Sơn chúng ta hoàn toàn xứng danh đại lão, không ai dám cãi !”

Ừ, như thế này nghe dễ chịu hơn.

Tuy cách gọi “Đại lão” nghe có hơi là lạ…

Nhưng mà ai thèm để ý tới làm gì ?

Kiến Sầu thấy mặt mũi Thẩm Cữu bây giờ trông cũng y như lúc chia tay ở tiểu hội Tả Tam Thiên, dù đã qua sáu mươi năm nhưng hắn chẳng thay đổi gì mấy, nhất thời trong lòng cảm thấy thân thiết.

Đứng dưới Bạt Kiếm đài, nàng ngẩng đầu nhìn quanh rồi bay đi.

Nhai Sơn sừng sững, cao vút chân mây.

Đỉnh Hoàn Sáo vươn thẳng lên trời xanh, giấu mình trong mây, quanh quẩn đâu đó còn thoảng vọng lại tiếng ưng kêu vang. Phía dưới là điện Lãm Nguyệt, đường núi ngoằn ngoèo, dưới nữa là Nghị sự đường.

Kiến Sầu bây giờ đang đứng trên đỉnh Linh Chiếu rộng lớn.

Giá đỡ Bạt Kiếm đài cao ngất là một thanh kiếm sắt khổng lồ hoen rỉ không tên cắm sâu vào lòng đất, bóng đổ xung quanh trải rộng một vùng.

Giếng Quy Hạc nằm ở ngay chính giữa đỉnh Linh Chiếu. Nước bên trong vẫn êm đềm như mọi thưở. Trên mặt nước lơ lơ lửng lửng đủ loại phong tín lôi tín từ khắp nơi gửi đến.

Vài con hạc trắng đang thả mình bập bềnh tiêu dao trong giếng. Dĩ nhiên Kiến Sầu cũng thấy ngay một con ngỗng to đang ung dung tự tại quạt quạt chân bơi…

Bí cảnh

Xin điểm chỉ quyết trên giao diện để hóa giải chướng nhãn pháp !

9 phản hồi

  1. Nest says:

    Một Nhai Sơn như vậy mới làm mọi thứ đối với tỷ có ý nghĩa hơn, ấm áp, và thân quen. Cách miêu tả của tác giả rất xúc tích. Tuy không cần những câu nói hay hành động thân thiết nào nhưng vẫn diễn tả được sự vui mừng, quan tâm của mọi người Nhai Sơn.
    Cảm ơn Sweet.

  2. marktran says:

    Chương này giống như Kiến Sầu về đoàn tụ với gia đình vậy, rất ấm áp. Thêm một Tả Lưu nhưng lại thiếu Khúc Chính Phong, tiếc một chút.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *