376. Đêm gió tuyết
Quyển 11 : Tuyết Vực Phật Quốc

Y bị nàng gài bẫy ngon lành.

Khi nghe đến câu cuối cùng, Tạ Bất Thần đã có linh tính, nhưng kết quả so với dự đoán còn tệ gấp mười !

Nàng đúng là thực tâm thực dạ tính đường bẫy y.

Việc sưu hồn Hoài Giới là do Kiến Sầu thực hiện, y không có nhúng tay vào, vả lại có muốn cũng chẳng làm được, vì vậy nàng biết nhiều điều mà y không biết. Nhưng lúc nãy khi đối phó với đám tăng và Ma Già, nàng chẳng nói lấy một tiếng, cũng chẳng thèm tính tới việc lợi dụng thông tin sẵn có để tương kế tựu kế giả danh, đã vậy lại còn muốn đánh nhau một trận ra trò với bọn họ.

Cực chẳng đã y mới phải ra mặt “giải vây”.

Từ trước đến giờ cách hành xử của Kiến Sầu có hơi khác y. Bề ngoài nàng tính tình dịu dàng, khoan dung độ lượng, không phải là người dễ nổi nóng. Về điểm này y cũng giông giống như vậy, chỉ có điều thâm trầm hơn mà thôi.

Nhưng thực tế lại khác.

Theo như y hiểu, nàng tuy biết tính toán đại cục chu đáo nhưng tánh lại ưa mạo hiểm, nếu thấy có khả năng sẽ liều đánh cược ăn thua.

Mà y thì không, trừ phi cực chẳng đã mới phải quyết định một điều may rủi như vậy.

Cũng vì thế nên lúc đối phó với đám Ma Già, Kiến Sầu đã quyết định không nói vớ nói vẩn mà ra tay ngay, trong khi đó y thì tương kế tựu kế, tranh thủ tình hình để mạo danh tráo người.

Quyết định của Kiến Sầu không có gì nguy hiểm. Tuy đánh rắn động cỏ nhưng chỉ cần giết người diệt khẩu thì chẳng ai truy ra được họ. Sau đó nếu muốn tiếp tục điều tra, lại thay hình đổi dạng là được.

Còn đối sách của y thì ổn thỏa hơn, mức độ mạo hiểm cũng tương đối nhỏ hơn.

Nhưng…

Trong khi y ra mặt, trong khi phải uốn ba tấc lưỡi để thuyết phục Ma Già, nàng là người biết rõ thực tế và mọi điều liên quan đến Hoài Giới thì từ đầu đến cuối lại chẳng thèm nói một câu.

Cứ vậy mà mặc cho y giả danh Hoài Giới, kệ cho y phét lác ra sao thì ra !

Nàng không nói không có nghĩa là không có chủ ý.

Mà chính ngay lúc không nói tiếng nào tức là đã tính kế y rồi !

Nhất là trong khi đó nàng biết rõ mười mươi “Tăng chúng trong chùa Chiêu Hóa và Hoài Giới giao hảo không tệ”.

Nếu các nữ tử khác được chọn làm minh phi đang tập trung ở chùa Chiêu Hóa thì khi Tang Ương thu xếp xong quán trọ, cả đoàn sẽ đi đến đó gom người rồi trở về thánh điện luôn.

Thế tức có nghĩa là vừa khi họ đặt chân vào chùa, cái danh “Hoài Giới” sẽ lộ tẩy ngay !

Bởi Tạ Bất Thần giả làm Hoài Giới mà vẫn không thay đổi diện mạo !

Trước đó không phải là y không nghĩ đến điểm này, nhưng vì chẳng biết mấy về gã Hoài Giới chết dưới tay Kiến Sầu nên buộc phải thận trọng. Nếu y thay hình đổi dạng, biến thành Hoài Giới thì dĩ nhiên những người quen biết gã sẽ không nghi ngờ.

Nhưng còn Tang Ương ?

Lúc vào quán trọ, cô bé đã thấy rành rành là y đi cùng với Kiến Sầu. Nếu y biến thành Hoài Giới thì tự nhiên “Tạ Bất Thần” sẽ mất tích. Vậy làm sao giải thích cho thông ?

Sơ hở này còn lớn hơn việc y ra mặt tự xưng Hoài Giới, không chừng còn lộ tẩy ngay tại chỗ, ngay cả Ma Già cũng không qua mặt được thì còn nói gì đến việc lấp liếm sửa sai ?

Vì vậy từ đầu đến cuối thật ra y chẳng có cách nào khác.

Nhưng Kiến Sầu thì có.

Ngay từ ban đầu, hay nói cho đúng hơn, ngay từ khi y bắt đầu ra sức thuyết phục Ma Già thì nàng đã nhất định im lặng, tụ thủ bàng quan, mãi cho đến khi cung đã căng tên đã lắp thì mới huỵch toẹt vấn đề.

Cái tính nhẫn nại này, y nghĩ lại mà cũng thấy phục.

Tạ Bất Thần vẫn đăm đăm nhìn Kiến Sầu, nhất thời tâm tư chìm sâu trong đáy mắt.

Mãi chừng sau ba nhịp thở, tựa như kính nhi viễn chi, y mới từ từ bước lùi lại một bước xa nàng ra, trầm ngâm nhìn lại nàng một lúc rồi mới đi thẳng tới một căn phòng nằm ở góc rẽ hành lang.

Y không nói tiếng nào.

Chỗ Tạ Bất Thần đi chính là phòng của Tang Ương. Cô bé lúc này hẳn đang tranh thủ thời gian thu dọn đồ đạc để lên đường cho sớm.

Bí cảnh

Xin điểm chỉ quyết trên giao diện để hóa giải chướng nhãn pháp !

13 phản hồi

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *