“Nó” của hiện tại ư ?
Vậy ra đây chính là nữ yêu hóa hình từ quá khứ của nàng sao ?
Vì đã bị nhìn thấy nên Kiến Sầu cũng không giấu mình nữa mà bước thẳng ra khỏi bóng tối, mắt nhìn cô bé cao chỉ bằng ngón tay cái mà không khỏi có chút tò mò.
Dường như đã nhận ra người tới là ai nên nó chẳng sợ, chỉ quay người ngồi lại ngay ngắn trên miệng chén đèn hoa sen, cặp mắt nhìn nàng cũng có phần tò mò : “Sao ngươi không nói gì ? Ta đoán sai sao ?”
Cám ơn Sweet nhé, chương này dịch hay lắm, đọc mà có cảm giác duy mĩ lắm.
Tuy có vài chỗ khá khó hiểu nhưng có lẽ là do tui trải nghiệm vẫn chưa đủ, chắc vài năm nữa mới đủ trình hiểu rõ cái đạo lý trong chương này.
Đọc chương này hay quá bạn hiền ạ, cách bạn dịch đoạn những hồi tưởng của tro tàn cực hay, chẳng nhẽ mượn về fb để năm sau đọc lại….
Chuyện tu tiên mà nhờ Sweet nên thập phần bóng bẩy, mượt mà. Hiểu hết trọn vẹn về “đạo” mà truyện đề cập. 👍
Bạn thích Sweet rất vui
Tiếp tục ủng hộ Sweet tỷ ạ 😘😘😘 giữ gìn sức khỏe nha
cảm ơn tỷ đã ko quản cực nhọc để dịch truyện. cảm ơn !