Tả tam thiên trung vực từ mấy ngàn năm nay đều xem Nhai Sơn với Côn Ngô như cây cao bóng cả.
Khác với khí chất cô ngạo của Nhai Sơn, Côn Ngô trong mắt người đời lại luôn có dáng vẻ của một danh môn chánh phái bình thường. Từ quy mô núi non mười một đỉnh cho đến số lượng đệ tử thu nhận, hay cả phong cách duy trì công bằng trật tự các phương, thảy đều cho thấy như vậy. Nhất là từ sau chiến tranh âm dương giới cách đây mười một giáp trước, Nhai Sơn ngàn người bỏ mạng, nhưng Côn Ngô lại khéo làm sao mà bảo toàn được khá tốt lực lượng của mình. Cho nên trong hơn sáu trăm sáu mươi năm sau đã nghiễm nhiên trở thành tông môn số một trung vực. Dù xét về mặt danh vọng hay về thực lực thì nói thế nào đi nữa Côn Ngô cũng đã hoàn toàn bỏ xa Nhai Sơn xưa kia sau lưng.
Nghĩ đến sư huynh có cửu khúc hà đồ nhưng lại từ chối phi thăng mà để lại cho sư tỷ rồi tiếp tục trả thù thấy thương quá. Đúng kiểu chấp niệm quá lớn không buông được nên không làm tiên mà làm ma
Không phải không có cửu khúc hà đồ là không phi thăng được đâu. Lục Diệp lão tổ quăng cái xoẹt cho Bất Ngữ rồi mới phi thăng mà. Ở đây sư huynh cho Kiến Sầu vậy thôi. Với lại phần vì huynh biết KS sau này sẽ phi thăng mà trong cuộn hà đồ lại có dòng nói về TBT rất quan trọng.
Anh Khúc tự sát chết là tại vì anh là chánh nhân quân tử. Trong chương anh chết, phần tâm lý nói rất rõ á.
Mình đọc bản cv nên thấy nhiều chỗ khá khó hiểu. Trong lúc chờ sweet dịch lại cày lại từ đầu. Cảm giác khó tả lắm. Có lẽ sau Harry Potter thì đây là bộ truyện thứ 2 khiến mình nghiền như vậy. Sweet phải kiên trì đấy nhé
(:kiss:) Ừ sắp hết rồi.