577. Người làm mộng

Bởi lúc trước Tạ Bất Thần luôn đi với Kiến Sầu, hơn nữa mới rồi còn chia nhau đi tìm người, nên bây giờ khi thấy bọn họ trở về cùng một lượt với nhau, Phụ Kiếm Sinh cũng không nghĩ gì khác, chỉ cho là dọc đường tìm kiếm … Đọc tiếp

576. Tâm lao

Thấy được cái gì ư ?

Lúc nghe thấy câu này, Phụ Kiếm Sinh giật mình, phải qua một hồi lâu mới có thể định thần lại, đến lúc nhìn lại Kiến Sầu thì ánh mắt hắn bỗng hiện lên chút thần sắc tần ngần do dự.

Phụ Kiếm Sinh nhớ tới … Đọc tiếp

575. Cục trong cục

Chỉ một câu như vậy thôi nhưng nó tiết lộ rất nhiều điều.

Tạ Bất Thần vốn đang thắc mắc về thân phận “Ứng Hủy”. Hơn nữa ban nãy y lại còn bị một nguồn lực cực mạnh đánh úp cho nên bây giờ dù cái vị mang tên “Ứng Hủy” … Đọc tiếp

573. Trộm kiếm

– Hình như chúng ta mới thấy lần đầu tiên đúng không ?

Trên nóc nhà cao cao, dưới chân là lớp lớp mảnh ngói cái nào cái nấy đều lớn hơn cả thân người, Lục Diệp lão tổ ngồi đó trông ra, đoạn vừa mỉm cười vừa nói với Kiến … Đọc tiếp

572. Ta ta ta ta ta

Cùng thời điểm đó, gần như tất cả những người cùng vào hoang vực với nhau đều gặp phải tình trạng giống như Kiến Sầu với Phụ Kiếm Sinh. Nhưng nhìn chung, những gì bọn họn phải trải qua quái dị hơn nhiều.

Bích Tỳ tiên quân là một người có … Đọc tiếp

571. Đất mộng

Rầm một cái xây xẩm mặt mày !

Máu đỏ đặc quánh nặng nề muốn nghẹt thờ, nhưng cảm giác không giống như bị cuốn vào trong nước mà là như bị một bức tường dầy đổ sập xuống đầu, chẳng còn biết trời trăng gì nữa, cứ để mặc cho … Đọc tiếp

570. Máu tim Bàn Cổ

Mình mà nhịn nữa thì nó được nước làm tới à ?

Huống chi cái gã Ứng Hủy này lại cùng một phe với phi tà thiên bọn họ. Đại Đại thấy mình không lên cơn thì thôi nhảy phắt qua Đại la thiên đi làm thánh nhân luôn đi cho … Đọc tiếp

569. Mộ Tử

Bà ta giúp nàng lấy lại hà đồ ư ?

Kiến Sầu với Lục Diệp lão tổ ánh mắt va nhau, nhưng trong đó thứ thoáng lóe lên lại chỉ là thấu hiểu.

Nàng cười đáp : “Cám ơn lão tổ !”

Lục Diệp lão tổ cũng không nói gì thêm, chỉ dấn … Đọc tiếp