362. Kiếm mất chủ
Quyển 11 : Tuyết Vực Phật Quốc

Đệ tử vào kho vũ khí Nhai Sơn hầu như ai cũng biết —

Nhất Tuyến Thiên, Nhất Tuyến Thiên…

Một đường thiên cơ, một đường tiên cơ.

Gần cả ngàn năm nay chưa từng có ai rút nó ra được. Đây cũng là thanh kiếm huyền diệu nhất và có lai lịch thần bí nhất Nhai Sơn.

Từ xưa đến giờ Nhai Sơn có ba cây kiếm.

Cây thứ nhất là do vài ngàn năm trước một vị tiền bối Nhai Sơn đã cắm xuống làm trụ đỡ đài Bạt Kiếm. Hình dạng và cấu tạo của nó đều bình thường không có gì lạ, chất liệu cứng rắn, vạn năm không đổi, dù dãi dầu mưa gió vẫn sừng sững ngàn năm, gắn liền đỉnh Linh Chiếu và đài Bạt Kiếm thành một thể. Tên của nó là Vô Danh.

Cây thứ hai nằm ở trên đỉnh cao nhất của Nhai Sơn. Đây là một thanh kiếm thiên nhiên hình thành từ đá núi.

Nghe đồn vạn năm trước, một vị tu sĩ đại năng của Nhai Sơn đã trở kiếm đâm lút nguyên cả một ngọn núi Nhai Sơn, từ đó về sau cũng không rút nó ra. Lâu ngày, thân núi có linh đã dựa theo dạng kiếm mà đúc nên khí thai, dần dần bồi đá khai linh nên thành kiếm vừa cao vừa lớn, có thể sánh ngang với Nhai Sơn. Từ đó về sau núi và kiếm hòa thành một thể, khó phân riêng lẻ.

Kiếm này ban đầu là kiếm của tu sĩ, sau lại nhờ chất núi Nhai Sơn bồi đắp, có một nửa là tạo tác thiên nhiên nên sau đó được gọi là kiếm Nhai Sơn.

Còn cây cuối cùng thì chính là cây ở trước mắt Kiến Sầu.

Bóng dáng nàng vô thanh vô tức tan biến khỏi mặt đất băng giá, khi xuất hiện lại thì cả người đã lơ lửng trên không cách đỉnh khoảng ba trượng, mắt dõi nhìn thanh trường kiếm sáu xích vùi mình trong đỉnh núi băng.

So với năm xưa, nó dường như dài thêm một chút.

Đối với thanh kiếm sắt Vô Danh nằm dưới đài Bạt Kiếm và thanh cự kiếm Nhai Sơn trên đỉnh Hoàn Sáo, nếu nói một thanh do người đúc thành, thanh kia nửa nhân tạo nửa thiên nhiên thì thanh thứ ba này đúng là —

Một thanh kiếm tự nhiên thật sự.

Ngay cả các bậc tiền bối của Nhai Sơn cũng không biết cây kiếm này xuất hiện lúc nào nữa là nguồn gốc hình thành. Trong thư tịch có ghi lần đầu tiên người ta phát hiện ra nó là cách đây một vạn năm trước. Lúc đó, kho vũ khí của Nhai Sơn đã thành lập được hơn ngàn năm.

Ngày ấy, một vị trưởng lão Nhai Sơn dẫn đệ tử đến mở kho, nhân đi ngang qua một ngọn núi băng không cao lắm thì tình cờ thấy có một vạch đỏ bên trong. Vệt này dài gần một tấc và mảnh như tơ.

Vì nó nằm ở ngay chính giữa đáy, hơn nữa lại có băng dầy lớp lớp bên trên nên không nhìn kỹ thì sẽ không tài nào thấy được.

Nếu không nhờ cơ duyên xảo hợp thì chẳng ai để ý tới.

Lần đó vị trưởng lão kia cũng không để ý lắm, chỉ nghĩ rằng cái đường màu sắc kỳ lạ ấy là do thân núi tự nhiên sinh ra mà thôi nên vì vậy cũng không nói với ai.

Bẵng đi thật lâu, lão cũng chẳng vào lại trong kho.

Mãi đến một ngàn năm sau, vì pháp khí bị hư nên lão mới trở lại để chọn kiếm, tình cờ đi ngang qua chỗ ngọn núi nọ thì rốt cục mới thấy nó không bình thường.

Bí cảnh

Xin điểm chỉ quyết trên giao diện để hóa giải chướng nhãn pháp !

8 phản hồi

  1. Piero says:

    Đọc truyện của Sweet đầy tâm huyết, trích dẫn từ hình ảnh đến nội dung cụ thể sâu sắc. Đặt trong hoàn cảnh mới sinh cháu nhỏ lại càng trân trọng.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *