Cái thằng Khúc điên bụng dạ đen tối kia mà lại cho ngươi mượn Cửu khúc hà đồ á ?
Ngươi tưởng ngươi là ai chứ ?
Nếu như sau khi có được, ai cũng chịu cho mượn thì từ hàng trăm hàng ngàn năm qua làm gì còn chuyện tu sĩ thiên hạ cấu xé giành giật nhau cho đến giờ ? Cứ chuyền tay đọc là được chứ gì ?
Phù Đạo sơn nhân chán nản nhìn Phó Triêu Sinh : “Cũng dám đi mượn nhỉ ? Mượn dễ thế sao ? Ai cho ngươi ăn gan hùm mật gấu mà mở miệng mượn hay vậy ? Đừng có mà tưởng bở nhé !”
“…”
Lại chờ ad tiếp! (:good:)
Ôi, tới Tinh Hải rồi này.
Vậy là sắp tới chương ‘Luận đạo ở Lạn Kha Lâu’ rồi, tui tính đọc luôn bản convert ấy cơ mà chương đó vốn quá hay, là 1 trong vài chương tui thích nhất nên vẫn ráng nhịn chờ qua tay Sweet nó sẽ trở thành cực phẩm để đọc lần 2 cho trọn vẹn.
Nhưng chắc cỡ 2 tháng nữa mới đọc được quá ‘ ᵔ ‘ . Vô cùng hóng chương Luận đạo đó ấy, cố lên Sweet nhaaa(◕▿◕✿)
Lại mong chờ….
Bóc tem 😀
Cái môn phái Nhai Sơn này hề hước, thích chuyện náo nhiệt ghê hèn gì môn hạ đều bá đạo thế :))
Cuối tuần vui vẻ nha Sweet !!!