Không thể nào !
Đó là ý nghĩ đầu tiên của Ương Kim khi vừa nghe Kiến Sầu nói xong. Bởi ở Tuyết Vực, truyền thuyết về thánh hồ và thần minh chỗ nào cũng có thể nghe thấy được. Tưởng đâu đây chỉ là một chuyện trong vô vàn chuyện xưa kỳ ảo mà người đời thêu dệt nên thôi. Lúc còn nhỏ bà cũng có nghe qua, nhưng chẳng tin. Thế mà bây giờ nhìn sắc mặt của người nữ tu Nhai Sơn lẫy lừng này thì thấy chẳng có vẻ gì là nói chơi, đôi mắt trong trẻo sáng ngời ánh lên là lạ khó tả hơn nữa còn rất chân thành nghiêm túc.
Tự nhiên Ương Kim lại đâm ra hy vọng hão huyền. Nàng ấy nói có vẻ thật. Nhiều khi người nữ tu Trung Vực này đã từng gặp qua thần minh của Tuyết Vực bọn họ cũng không chừng. Có lẽ nàng ấy có cách khiến thần minh trên thánh hồ hiển linh…
Ngày mai lại là thứ bảy đó bạn hiền.
Đọc chương nào cũng thấy cuốn hút quá Sweet à.
Ừ, Sweet cũng vậy (:kiss:)
Ad ơi cho em xin pass với ạ em không sao chép đi đâu đâu ạ
Dạ gmail của em đây ạ [email protected]
Bạn chịu khó đọc lại thông báo trên đảo hen 🙂
Mong chờ từng chương một, cứ 1 tuần rồi lại 1 tuần qua đi vèo cái đã hết năm. Nhanh thật đấy các bác ạ 😆😆😆
Cám ơn nàng Sweet đã luôn chăm chỉ ❤️
(:kiss:) Đúng thật là nhanh ! Gần hết năm rồi !