544. Kiếm hoàng hy sinh

Ngay trong một khắc đó, chúng tu sĩ Côn Ngô đang vội vàng chạy tới đại điện Chu Thiên liền khựng hết cả lại, chẳng dám bước tới một bước nào nữa. Ai nấy đều mở to mắt nhìn cái xác từ trên cao lăn xuống mà bụng dạ sững sờ hoảng hốt.

Đây chính là Hoành Hư chân nhân đấy…

Xưa kia lời nói cử chỉ, nhất nhất đều không ai có thể chỉ trích lấy một điểm, hơn nữa còn có thể thuyết phục tu sĩ thiên hạ nghe theo, nhưng bây giờ lại vung kiếm tự sát thế này, danh tiếng về sau mất hẳn !

Bí cảnh

Xin điểm chỉ quyết trên giao diện để hóa giải chướng nhãn pháp !

8 thoughts on “544. Kiếm hoàng hy sinh

  1. Nest says:

    Lần nào đọc đến chương này cũng đều khóc luôn. Dường như trong một ngày tỷ mất Côn, anh Phó bỏ đi, sư phụ thăng thiên, sư huynh tự sát. Thương tỷ nhiều lắm.

    • Pumpkin Pie says:

      Không có ý gì nhưng bạn dùng từ “thăng thiên” làm tui mắc cười ghê ấy. Đúng về nghĩa đen nhưng nghe cứ như… :>>
      Xin lỗi vì đã cười trong một cmt đầy cảm xúc như vậy, tôi có tội.

  2. Pumpkin Pie says:

    Trời trời, vừa vào lượn thấy tên chương cái đau tim ngang hà.
    Cái chương khiến tui khóc từ 4h sáng đến 5h sáng mới bình tâm lại mà đọc tiếp được.
    Cái chương khiến tui đến giờ vẫn “rén” chưa dám cày lại.
    Không biết lúc Sweet dịch chương này sẽ có cảm giác như nào nhỉ?

    • SweetZarbie says:

      (:kiss:) Ta đã phóng lôi tín đính kèm khăn giấy an ủi. Đạo hữu bình tâm (:kiss:)
      Trước có dạo một vòng bên tàu tìm phiên ngoại, thấy ở bển yêu anh Khúc lắm.
      Xưa Sweet ngốn truyện tàu nhiều lắm, nhà bà ngoại ở bên sông Sài Gòn, chiều thó truyện của bà ra ngoài bờ sông hóng gió vừa đọc vừa nghe tàu ghe tạch tạch chạy ngang.
      Nói “thó” là tại vì ngoại giấu, nghe nói truyện cũ dễ bị tịch thu, đem đốt 😀
      Nhỏ xíu nhưng đọc truyện bạo lực không hà. Như giở tam quốc ra, đi được ba bước ngẩng đầu than “…” xong xoẹt cổ một cái, máu phựt phựt tùm lum.
      Giờ lớn, dịch tới đây, cũng mắt tròn mắt dẹt : “Đúng là quân tử tàu !”
      Y như tam quốc, phong thần, hán sở… hồi xưa á.
      Anh mạnh thì anh phi thăng luôn đi. Vậy cũng dứt áo ra đi cho được.
      Hôm trước có muội muội Nest bảo anh Khúc nhường hà đồ cho Kiến Sầu phi thăng. Không phải đâu. Phù Đạo phi thăng đâu cần hà đồ. Anh không tim (spoil trước : nửa trái tim còn lại đưa Hồng Điệp giữ), không tim nên nhập ma.
      Không tim nên mới tắm máu cả một môn phái được.
      Nhưng dù không tim, vẫn là quân tử theo chuẩn mực nên mới tự sát.
      Tóm lại dù có tim hay không tim anh vẫn anh thôi.
      Nếu rảnh xem bên tàu luận ra sao, Sweet kéo về cho các bạn coi chơi.

      • Pumpkin Pie says:

        Thì ra Sweet đã có nhiều kỷ niệm với việc đọc từ khi còn nhỏ như vậy, nghe vui mà hâm mộ ghê, kí ức khó quên nhỉ ^^
        Công nhận là dù đến giờ khi nhắc đến Khúc Chính Phong tui vẫn luôn miệng “chửi” anh là Khúc ngốccc nhưng không thể phủ nhận chính vì những hành vi nhìn thì tràn đầy tội ác khó tha nhưng vẫn luôn mang chính khí lẫm liệt, chăm lo môn phái như dánh vẻ Đại sư huynh năm xưa và mãi như vậy làm tui anh ta vẫn luôn là một hình mẫu nhân vật nam khó quên với tui.
        Và đoạn tình cảm của anh ta với Kiến Sầu cũng là thứ khiến tui mãi day dứt. Haizz, không biết liệu Kiến Sầu có biết tới không nhỉ?

        Rất mong được thấy các bàn luận bên đó hen.
        À, cám ơn Sweet lần nữa vì thư tín nha, iu lắm 🫶

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *