Kiến Sầu biết cốt ngọc Đế Giang là quái tinh hình thành từ xương của Đế Giang. Từ trước đến giờ nó rất mau nước mắt, đụng chuyện gì cũng òa lên khóc được. Nhưng dù vậy nàng lại hoàn toàn không ngờ nổi cốt ngọc thế mà lại bị một con ngỗng phàm dọa sợ đến mức ấy.
Bạch Dần đứng cạnh bên. Gần cả trăm năm mới về lại Nhai Sơn, hắn nào thấy qua cảnh tượng ly kỳ như vậy đâu ? Lúc vừa về đến, thấy con ngỗng to trắng dở dở ương ương trong giếng thì đã cảm thấy hết ý kiến rồi. Rốt cục bây giờ lại có thêm một cục xương yêu với con chồn nhỏ sắp thành tinh này nữa…
Từ trước đến nay Nhai Sơn có tám cảnh đẹp, nhưng thấy tình hình “chiến cuộc” càng lúc càng leo thang, không hiểu sao Bạch Dần lại chợt linh cảm rằng cảnh thứ chín có lẽ sẽ sớm hình thành thôi.
Không hiểu lắm, TBT chỉ còn hồn không còn xác thì làm sao mà sửa được ẩn giới. Đến hiện giờ mới có tu vi cơ mà.
Nhiều lúc thấy TBT đáng ghét, cũng có lúc lại thấy đáng thương.
Ta tự hỏi Tạ Bất Thần đang làm gì. Phải chăng hắn đang hối hận vì đã diệt thê??? Không thể hiểu nổi hắn
🙂 Cũng không phải hối hận mà là mâu thuẫn nửa muốn nửa không. Đến chừng khi hai người đi Tuyết Vực bị nhốt trong tháp Phật, tác giả có mô tả nội tâm của TBT như thế.